Tổng hợp các Review phim Mắt Biếc trước khi đi xem

ThanhReview

Tài xế Đồng
tong-hop-review-phim-mat-biec-truoc-khi-xem.jpg

Dưới đây là tổng hợp các review, đánh giá và nhận xét của những bạn đã đi xem phim Mắt Biếc, một bộ phim được làm dựa trên tác phẩm nỗi tiếng một thời của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh do 2 diễn viên Nguyễn Trúc Anh (vai Hà Lan) và Trần Nghĩa (thầy giáo Ngạn) thủ vai chính đang gây bão người xem được cho là vượt lên cả Chị chị em em, Anh trai yêu quái.Phim được khởi chiếu từ ngày 20/12/2019 và phần review sẽ tuân thủ theo quy tắc là trung thực nhất và không Spoil phim để tránh việc khi bạn đi xem sẽ không còn hấp dẫn nữa.Nếu bạn đang có ý định đi xem phim này thì không thể bỏ qua các review bên dưới đây rồi nhé.

Review 1

Mình ra rạp với tâm thế tận hưởng câu chuyện đã làm mình ám ảnh từ lúc đọc truyện của bác Nguyễn Nhật Ánh. Không mong phim có thể truyển tải được hết nhưng hi vọng sẽ được sống trong câu chuyện đó.

Về hình ảnh
"Xuất sắc" là từ mình thốt lên khi được tận hưởng cảnh làng Đo Đo thời thơ ấu của Ngạn. Không khác nhiều trong suy nghĩ của mình, đạo diễn Victor Vũ đã cực kì chỉn chu trong việc tái hiện lại hình ảnh làng quê của những tháng ngày xưa cũ ấy. Cảnh chợ Đo Đo, lớp học, lễ hội, những ngôi nhà cũ kĩ đầy rêu ở chân tường, trang phục của học sinh từ bậc tiểu học tới trung học, cộng với gam màu ấm cúng, tất cả làm mình hồi tưởng lại làng quê hồi mình còn bé, chẳng sai chút nào.
Hình ảnh thành phố cũng rất ấn tượng, nơi có xe hơi, rạp chiếu phim, vũ trường, chơi nhạc Mỹ. Cảnh Ngạn đi trên những con đường đó cực kì đẹp.
Đồi "hoa sim" đẹp nhưng chưa đủ ấn tượng. Suy nghĩ của mình là nó phải dài hơn, rộng hơn thế này.

Về diễn xuất
Ai là fan của đôi mắt si tình của ông Ngạn thì đi coi đi đừng đọc review nữa, chắc chắn là không một chút thất vọng nào. Ánh mắt, lời nói, câu hát, cử chỉ, hành động, mình chắc là sẽ có nhiều người thấy hình ảnh của bản thân trong đó lắm. À mà ông Ngạn "dại gái" từ nhỏ nhé ??
Hà Lan, vai này có vẻ hơi khó với Trúc Anh, thấy bạn hơi đuối một chút khi phải diễn Hà Lan qua nhiều độ tuổi khác nhau, nhiều giai đoạn khác nhau của cuộc đời.
Những nhân vật khác đều khá tròn vai. Mình thích ánh mắt của Hà Lan khi ngồi nghe Ngạn đàn hát trong rừng sim, thích cả cách Hà Lan bỏ rơi Ngạn và theo Dũng (mặc dù khá đau lòng ??), thích biểu cảm bad boy của Dũng, thích sự lém lỉnh của Trà Long ?? (bạn Khánh Vân đóng).
Mắt Biếc của bác Vũ còn có nhiều hơn một đôi mắt si tình. Nó bổ sung cho câu chuyện các chi tiết cười đổ ghế, đồng thời cũng giúp khắc họa thêm sự "mắc kẹt trong làng Đo Đo" của Ngạn.

Về nội dung
Mình nghĩ là đạo diễn Victor Vũ đã cố gắng chắt lọc câu chuyện để có thể gói gọn trong khoảng 2 giờ trên màn ảnh. Mặc dù vậy, đây là điều mình cảm thấy đáng tiếc nhất của phim khi nó chưa thể đưa mình lên đỉnh điểm của cảm xúc. Nhiều cảnh của Ngạn và Hà Lan khi học lớp thầy Phu không có cơ hội được truyền tải đầy đủ khiến mình chưa thể đồng cảm được với diễn biến cảm xúc của hai bạn trẻ. Hơn nữa, với việc bác Ánh kể chuyện qua hai đời - Hà Lan từ nhỏ đến lớn và Trà Long từ nhỏ đến lớn, vai Trà Long được đóng bởi 4 diễn viên - trong thời gian eo hẹp như thế cũng làm mình khó kết nối việc Ngạn thương Trà Long vì Trà Long mang hình ảnh của mẹ. Những thứ khác đều được truyền tải khá tốt.

Phim không thể làm mình đổ lệ "như dự kiến", nhưng sự lắng đọng vẫn được kéo tới cuối cùng, khi "Có chàng trai viết lên cây" vang lên. Sau khi xem xong thì mình vẫn có cảm giác hụt hẫng giống như lúc mình đọc truyện. Có thể nói đây là sự thành công của đạo diễn và ekip. ???

Có 2 thứ không được bỏ lỡ - chuyến xe cuối cùng và người thương mình thật lòng. Chúng ta có thể không biết được chuyến xe nào là chuyến cuối nhưng có thể cảm nhận được người thương mình thật lòng nhất là ai. Nhưng nếu không có "bỏ lỡ" thì cuộc sống có lẽ đã mất đi nhiều cung bậc của cảm xúc.

"Bởi em từng ở nơi đó
Bởi em từng yêu nơi đó
Nên tôi về thấy cả một thời..."​

Review 2

Khi những giai điệu tha thiết này của Phan Mạnh Quỳnh được cất lên, cũng là lúc khán giả được dẫn dắt vào 1 chuyện tình với nhiều cung bậc cảm xúc, những ca từ ấy chính là lời bài hát "Có chàng trai viết lên cây" - 1 trong những ca khúc chủ đề của bộ phim Mắt Biếc.
Được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên nổi tiếng ra mắt vào năm 1990 của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, bộ phim đã tạo được sự chú ý ngay từ thời điểm dự án được công bố, phim được đạo diễn bởi Victor Vũ, người trước đó đã từng rất thành công với 1 tác phẩm khác cũng được chuyển thể từ tiểu thuyết của Nguyễn Nhật Ánh, đó chính là Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh, âm nhạc được phụ trách bởi Phan Mạnh Quỳnh và dàn nhạc giao hưởng tầm cỡ quốc tế, đồng thời chính đạo diễn Victor Vũ cũng tham gia vào khâu sáng tác kịch bản. Với 1 đội ngũ hùng hậu nổi tiếng đầy tài năng như vậy, khán giả có quyền được kỳ vọng vào 1 bộ phim chất lượng, vậy sự thật thì thế nào? Hãy đọc bài viết này để cùng nhau khám phá, nhưng trước khi bắt đầu, xin hãy lưu ý rằng review này chỉ mang tính cá nhân chủ quan nên có thể quan điểm của bài viết này sẽ không phù hợp với một số người và người viết bài này sẽ review dưới góc độ của 1 khán giả chưa đọc tiểu thuyết gốc!
Điều đầu tiên phải kể đến là nội dung kịch bản bộ phim, thông qua trailer, bằng hình ảnh và âm nhạc cũng như lời thoại, chúng ta có thể thấy phim là 1 câu chuyện tình từ thuở học trò của Ngạn - 1 chàng trai sống tại làng quê Đo Đo (cũng là nguyên quán của tác giả Nguyễn Nhật Ánh), chàng trai đem lòng yêu Hà Lan - 1 cô gái với đôi mắt đẹp như mắt biếc, 2 người làm bạn với nhau khi còn đi học ở làng. Những tưởng bọn họ sẽ trở thành tri kỉ cả đời thì Hà Lan đột ngột rời xa quê nhà lên thành phố học, rời xa Ngạn, và từ đây, những biến cố mới bắt đầu ập tới...
Cả bộ phim là 1 bản tình ca buồn, tùy vào mỗi người, có người cho rằng đây là nỗi buồn da diết, còn đối với tôi, nó là nỗi buồn của sự tiếc nuối, tiếc nuối cho 1 mối tình thanh xuân, tiếc nuối cho những hành động bồng bột của tuổi trẻ để rồi lạc mất nhau cả một đời người...
Phim có 1 cách xây dựng tâm lý nhân vật rất tốt, tuy nhiên mạch phim không có quá nhiều cao trào, mạch phim cứ thế bằng phẳng, điều này có thể khiến cho nhiều người cảm thấy bộ phim hơi lê thê, nhưng đối với tôi, nó mạch phim mang lại sự nhẹ nhàng không căng thẳng mà vẫn đong đầy cảm xúc
Nói đến Victor Vũ thì phải kể đến phần hình ảnh, bộ phim sở hữu những gam màu tuyệt đẹp khiến cho những bối cảnh như làng Đo Đo hay thành phố Sài Gòn hiện kên vừa lung linh, vừa huyền ảo, vừa lãng mạn và không kém phần thơ mộng đậm chất Victor Vũ
Âm nhạc của phim cũng là 1 điểm cộng rất lớn, những ca khúc như "Có chàng trai viết lên cây" cho tới "Từ đó" chính là lời tâm tư của Ngạn dành cho mối tình của mình, những bản nhạc đó thật sự có thể chạm đến cảm xúc day dứt của người xem khi thưởng thức bộ phim
Có thể coi Mắt Biếc là 1 phát hiện mới của làng điện ảnh Việt Nam khi đạo diễn Victor Vũ đã đem đến cho chúng ta bộ 4 gương nặt mới: Trần Nghĩa (vai Ngạn), Trúc Anh (vai Hà Lan), Khánh Vân (trong vai Trà Long) và Trần Phong trong vai Dũng. Cả 4 người họ đều là những cái tên mới nhưng đầy triển vọng, và Mắt Biếc như 1 tấm vé thông hành mang họ đến với khán giả đại chúng. Thông qua bộ phim, họ đã thể hiện được tài năng của mình qua diễn xuất với những cử chỉ qua khuôn mặt và đặc biệt là đài từ rất tốt
Trên đây là quan điểm cá nhân của tôi, còn các bạn có thể đưa ra ý kiến của riêng mình về bộ phim, nhưng trước hết để có được điều đó thì hãy ra rạp và thưởng thức nó, hãy để một năm 2019 của làng điện ảnh Việt kết thúc trong niềm vui hân hoan với sự thành công của Mắt Biếc

Review 3

Nếu câu chuyện Mắt Biếc vỏn vẹn 10 chương của Nguyễn Nhật Ánh là 1 bức tranh đen trắng êm đềm, thì bộ phim Mắt Biếc của Victor Vũ vẫn là bức tranh đó, nhưng được tô điểm thêm bằng những màu sắc đầy sức sống : màu vàng của nắng và của thanh xuân, màu tím của đồi hoa sim đầy kỷ niệm, ánh đèn neon nhấp nháy đủ màu chốn thành thị phồn hoa, hay màu xanh nhạt của khu tập thể "thời gian khó"...
.
Từng chuyển thể "Hoa vàng - Cỏ xanh", đạo diễn Victor Vũ đã biết cách để làm phim lấy lòng fan Nguyễn Nhật Ánh : Những cảnh flycam không gian rộng mênh mông đầy yên bình nơi thôn quê, và nhạc phim. Những bài hát của Phạm Mạnh Quỳnh đều hay 1 cách "ám ảnh", mỗi bài là tâm sự độc lập ở từng thời điểm của Ngạn. Thoạt nghe qua sẽ cảm thấy hơi rời rạc - mỗi bài chỉ vang lên ngắt quãng 1 lúc, trong khi nhạc phim thường sẽ có 1 nền riêng ở từng giai đoạn cuộc đời, nhưng mình nghĩ như vậy cũng hay : Ngạn cũng ko phải người biết thổ lộ trực tiếp cảm xúc của mình, để Hà Lan hay khán giả cảm nhận được, mà chỉ có thể thổ lộ qua những lời bài hát mà thôi, nên âm nhạc cũng rụt rè và rời rạc như những gì Ngạn bộc lộ ra ngoài vậy.
.
Nói về Ngạn, siêu sao Friendzone trong làng văn học Việt Nam. Phim giữ đúng nguyên tác, thậm chí nhiều tình tiết mới còn được thêm thắt để "định hướng" cái nhìn của khán giả đối với nhân vật, và tương tự, cũng có 1 số tình tiết bị lược đi - nhờ vậy mà Ngạn trên phim "đàn ông" hơn trong truyện. Chỉ là "hơn" 1 chút thôi, chứ vẫn hèn nhát trong tình cảm lắm.
.
Ngạn chỉ yêu 1 Hà Lan của thời niên thiếu ở Đo Đo, nhưng Hà Lan kể từ khi lên thành phố đã kbh còn là Hà Lan đó nữa. Và thế là, gần 20 năm trời tiếp theo, Ngạn chỉ mải miết đi tìm lại Hà Lan kia, người mà Ngạn sẽ kbh gặp lại được. Nếu để Hà Lan đồng ý nhận lời Ngạn, Ngạn liệu có hạnh phúc ko, ở bên cạnh 1 Hà Lan đã ko còn là Hà Lan năm xưa mà Ngạn yêu? Trái lại, ngta cứ nói, vì Trà Long giống mẹ nên Ngạn ms yêu, mình nghĩ ko phải. Ngta thường yêu những đối tượng có tính cách giống nhau, chứ ngoại hình giống nhau thì ít. Và ở đây, Hà Lan và Trà Long có 2 tính cách hoàn toàn đối lập nhau. 1 Trà Long sôi nổi là mùa xuân trong lòng Ngạn, còn hơn cả mùa xuân về làng Đo Đo mà Ngạn tâm niệm. Ngạn lẽ ra có thể đón nhận tình cảm của Trà Long, 1 tình cảm trọn vẹn hoàn toàn bình thường mà ko vương vấn những thứ suy nghĩ kiểu như "con nối duyên mẹ". Nhưng Ngạn HÈN.
.
Trong các dv trẻ thì ấn tượng nhất vẫn là Khánh Vân vai Trà Long - sự tinh nghịch sôi nổi với má lúm đồng tiền duyên dáng và những cái chớp mắt rất tự nhiên. Trần Nghĩa vai Ngạn tổng thể mặt còn gượng cứng, nhưng ánh mắt có nhiều cảm xúc - khán giả có thể nhìn vào ánh mắt để hiểu Ngạn đang nghĩ gì. Trúc Anh vai Hà Lan còn non kinh nghiệm thật, chưa toát lên được sự giằng xé nội tâm u buồn trong đôi mắt biếc của Hà Lan.
.
Chốt sổ 8.5/10 ??? Hãy dành ra cho bản thân mình khoảng 110 phút x n lần để trải nghiệm nỗi buồn man mác dịu êm cùng Mắt Biếc
1f642.png
:)
https://www.facebook.com/photo.php?...QgO4k7mfa-gWGUWAlQMB5a91U0rFUrfgkUgTpAa&ifg=1

Review 4

Mình là fan của chú Nguyễn Nhật Ánh mới đi xem suất chiếu sớm của Mắt Biếc về, phải nói đây là một bộ phim khá hay nên phải tranh thủ review cho các bạn liền. Lần thứ hai sau Endgame, mà mình thấy các bạn chấp nhận ngồi hàng ghế A để xem phim, đủ biết là nó hot thế nào rồi.

? Về bối cảnh: Công nhận phim nào của Victor Vũ cũng có bối cảnh rất đẹp, đầu tư rất kỹ lưỡng. Nếu bạn nào mê phong cách vintage thì đây là đúng bài luôn rồi. Phim sẽ mang bạn về bối cảnh của những thập niên 60, với ngôi trường, những con phố, những ngôi nhà đậm chất “cổ”. Ngay cả những chi tiết đồ vật nhỏ như bếp dầu, hộp cơm, cái giỏ,... chắc chắn sẽ làm bạn thích thú, nhớ lại tuổi thơ. Mình thích nhất là khung cảnh rừng sim và cây ngô đồng, không biết ai tìm ra được hai khung cảnh “best” thiệt.

? Về nhạc phim: Với mình, nhạc của Phan Mạnh Quỳnh thì chắc chắn là từ lạ tới hay rồi, các bài hát trong phim theo kiểu câu từ rất mộc mạc giống như anh Ngạn vậy nhưng càng nghe càng thấm luôn, đã nghe Có Chàng Trai Viết Lên Cây không biết bao nhiêu lần rồi, nghe từ lúc PMQ hát trong Sing My Song luôn mà vào phim vẫn thấy hay và hợp, như sáng tác cho phim vậy, hết phim còn phải ngồi lại nghe hết nhạc phim mới chịu về mà.

✍ Về nội dung: Để truyền tải một cuốn truyện dài vào một bộ phim gần 120 phút thì xem ra vẫn là điều khó. Các tình tiết trong phim được đẩy đi khá nhanh, nhất là phần tâm lý anh Ngạn (phần đắt giá nhất của quyển truyện) chỉ được diễn tả ở mức vừa thôi, đối với mình thì chưa đủ cảm xúc. Nếu bạn đã từng đọc qua truyện thì có thể bạn sẽ hơi thất vọng. Nhưng nếu bạn chưa đọc qua truyện thì đảm bảo đây vẫn là một bộ phim rất hay, rất đáng xem, truyền tải đủ cốt truyện, có thêm một vài chi tiết, nhân vật làm sinh động hơn cho bộ phim.

Review 5

Điều đầu tiên là việc phim có hay không? Thì có lẽ sẽ phụ thuộc vào gu mỗi người. Cá nhân mình thấy phim đáp ứng đủ kỳ vọng của bản thân.

? Phim đẹp. Điều này đã rõ ràng từ trailer và từ phim chuyển thể trước đó "Tôi thấy hoa vàng...". Màu phim đẹp, dựng cảnh công phu, góc máy đẹp.

? Cốt truyện xử lý tốt khi chọn lọc tình tiết từ hơn 230 trang sách gốc để đưa lên màn ảnh. Truyện trải dài từ lúc các nhân vật chính còn nhỏ, trưởng thành, sinh con... nhưng lên phim vẫn đảm bảo sự liên kết, chuyển cảnh mượt mà.

? Nhân vật Hồng - bản sao của Ngạn nhưng đau khổ hơn vì ít ra Hà Lan cũng thích và bật đèn xanh cho anh. Còn Ngạn chỉ "nhờ vả" Hồng (nếu không muốn nói là lợi dụng).

? Đoạn kết là 1 trong những cảnh ăn tiền. Bởi nếu đã đọc qua truyện gốc thì sẽ thấy anh Victor Vu cùng A Type Machine đã xử lý lại cảnh này. Nó nhân văn hơn, xúc động hơn (dù cũng chưa đủ sức bật để khóc cho đã).

Sự kết hợp giữa câu thoại (theo mình nhớ là khuyết danh, không phải của Nguyễn Ngọc Tư hay Nguyễn Nhật Ánh): " Đời người có 2 thứ không thể bỏ lỡ: chuyến xe cuối cùng và người thương mình thật lòng" + diễn xuất của Trúc Anh, Trần Nghĩa + hiệu ứng slow motion + nhạc nền do đàn giao hưởng Bulgari hòa tấu đã nâng cảm xúc nơi người xem.

Victor Vũ lúc nào cũng cải biên nhẹ 1 tình tiết nào đó. Ở "hoa vàng cỏ xanh" là xử lý gọn tuyến truyện cô công chúa điên thì với "Mắt Biếc" cũng tạo sự thú vị như thế.

Kết của cảnh này chính là những câu hát không nhạc đệm của Ngạn như lời tóm tắt nội dung và thay lời kết cho bộ phim. (Nghe nó sướng vler)

? Điều nữa là tựa phim được xuất hiện khéo như 1 số phim nước ngoài thông qua vết khắc trên thân cây chứ không phải ịn nguyên typo to chà bá giữa màn hình với font chữ khô khan. Mình thích thế.

Review 6

"Mắt Biếc: Câu chuyện của những kẻ si tình trước bộn bề của cuộc sống". Chấm: 9,69 / 10 điểm.
Lần đầu được đi xem suất chiếu sớm nên cũng tập tành rì viu tí cho các bạn, đồng thời thoát kiếp xem chùa trong group. Trước hết mình xin khẳng định là mình méo phải Rì Viu Ơ Chuyên nghiệp, mình cũng không biết gì về kiến thức phim trường,v...v... Mình chỉ là một người đi xem phim rồi chia sẻ cảm nhận cá nhân, mong mọi người đừng ném đá mình
FACE_WITH_COLON_THREE.png
:3Có ném thì cũng vậy, hé !

Mình xin phép Review các phần sau cho các bạn dễ đánh giá:

?‍?‍?‍?Diễn viên:
Túm cái váy lại bằng từ Đẹp. Đẹp một cách đơn sơ, mộc mạc như thời 1900 hồi đó vậy. Nam chính đẹp, Nữ chính đẹp. Nam phụ đẹp. Con gái nữ chính cũng đẹp. Và trên hết, đẹp nhất là mắt của Nữ chính ?

? Hình ảnh:
Ta nói tìm đâu ra mấy khung cảnh đẹp như trong mơ. Chắc do tay nghề của mấy anh quay phim mà toàn thấy góc quay đẹp. Đem lại rất nhiều hình ảnh tuổi thơ. Nói chung là đẹp.

️? Âm thanh:
Đây là phần mình hài lòng nhất phim. Mình chắc chắn có khá nhiều bạn giống mình. Xem xong phim là mò lên gg tìm playlist nhạc của phim nghe mãi không chán
FACE_WITH_COLON_THREE.png
:3

? Nội dung:

Không có quá nhiều thứ để nói về nội dung phim vì đây là sản phẩm được chuyển thể từ truyện của NNA. Dù đã biết trước được kết quả từ truyện nhưng các tình tiết trong phim cũng rất cảm động. Và đương nhiên sẽ không làm một người đàn ông mạnh mẽ như mình rơi nước mắt được, Ahuhu
1f622.png
:'(

?Tổng kết: Đây là bộ phim đáng xem cho tất cả những ai đã đọc truyện hay chưa đọc truyện. Cá nhân mình thì sẽ đi xem lại lần hai vì trong phim có rất nhiều câu quotes hay chưa kịp copy
PACMAN.png
:v Xin hết ✴

Nguồn tổng hợp​
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:

lengochang

Tài xế Bạc
Thành viên BQT
Đi xem về vẫn luẩn quẩn trong 2 suy nghĩ: "Hà Lan yêu Ngạn nhưng ngại quá khứ bản thân, ngại cả việc Ngạn chưa từng nói lời yêu với Hà Lan,sợ bản thân tự suy diễn sẽ đánh mất đi tình bạn này?" Hay vốn dĩ "Hà Lan chưa từng yêu Ngạn?".
Câu trả lời thì tự mỗi người có cho riêng mình bằng việc ra rạp nhanh
PACMAN.png
:v, mn khen Ngạn nhiều, cá nhân mình thấy Ngạn hoàn hảo (học giỏi, đẹp trai, nếu không cũng đâu khiến người bạn học cũng bỏ tất cả theo về làng Đo Đo dạy họ cùng và chờ Ngạn đến khi 35t ở thời đó đâu
PACMAN.png
:v) nhưng thiếu quá nhiều sự dũng cảm để rồi bộ phim khép lại trong nước mắt vì sự nuối tiếc. Còn về Hà Lan, trừ sự đẹp ra chẳng cảm nhận được gì
1f641.png
:(. Trà Long dưới sự "dạy dỗ" của Ngạn lại quá đẹp, cái đẹp mà Hà Lan đánh mất khi lên thành phố đều hội tụ ở người con này, chắc có lẽ tại mắt Trà Long không phải là đôi mắt biếc giống mẹ nữa rồi ...
Kết phim chốt hạ được câu thân thuộc: "Có 2 thứ không được bỏ lỡ - chuyến xe cuối cùng và người thương mình thật lòng" kèm theo hình ảnh Hà Lan chạy đuổi theo xe lửa trong vô vọng đầy nuối tiếc cho sự bỏ lỡ của mình.
Nói chung đáng đi xem các bác ạ ?
 
Top