Review truyện Xin lỗi, em chỉ là con đĩ - Tào Đình

ThanhReview

Tài xế Đồng
Tôi nghĩ, trên đời này có những chấp niệm mãi không buông. Ví dụ như tình đầu; đôi khi chẳng quá đậm sâu, cũng chẳng cùng nhau trải qua khoảnh khắc long trời lở đất, chẳng cùng nắm tay vượt qua giông bão cuộc đời; thế nhưng người ta vẫn đặt nó ở một vị trí nhất định không bao giờ quên.

"Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" là cuốn ngôn tình Trung Quốc đầu tiên tôi đọc. Dù trước đó từng đọc qua cả tá tiểu thuyết của Việt Nam, rồi của Marc Levy, của Rachel Gibson, Sidney Sheldon... nhưng chẳng cuốn nào để lại trong tôi nhiều dấu vết đến thế. Tôi đọc "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" lần đầu vào khoảng những năm cuối cấp 2, đầu cấp 3. Bản dịch online của Trang Hạ khi ấy rõ ràng cảm xúc hơn bây giờ nhiều - hoặc có lẽ do cảm giác của tôi thay đổi theo cách tôi trưởng thành. Nhưng chẳng ai có thể biết được (nếu tôi không nói ra), ngày ấy nếu không nhờ có "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" bầu bạn, có Tào Đình đồng hành năm tháng đó... chắc hẳn tôi không đủ mạnh mẽ âm thầm chịu đựng và vượt qua mọi chuyện một mình như thế, hệt như cách Hạ Âu lơ đãng nhìn đời qua đôi mắt không gợn chút xúc cảm nào, mặc cho mọi việc cứ diễn ra như thế, mặc cho người ta hiểu lầm mình...cũng chẳng hào hứng giải thích phân bua. Bây giờ thì tôi đã khác đi nhiều, cảm xúc khi đọc lại cũng không còn như lúc xưa.

• Rõ ràng, "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" đã không còn hợp thời nữa. Năm 2009, trinh tiết tuy không còn được quá tôn thờ nhưng trong tận sâu thẳm người ta vẫn cho rằng giữ gìn được là một điều to tát nên làm. Năm 2019, ai còn nhắc đến 2 từ trinh tiết hẳn sẽ bị giễu cợt rằng đầu óc tịt ngòi chưa thông (mà đúng như vậy thật
1f642.png
:)))

• Rõ ràng, "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" đã không còn là những gì sôi sục trong tôi lúc này. Quả bom đã được châm ngòi vẫn le lói chờ đợi, nhưng tôi dường như đã chấp nhận mọi thứ diễn ra trong đời mình bởi chuyện xảy ra đã xảy ra, "ước gì" không giúp thời gian quay trở lại. Bộn bề mối lo giờ đã chuyển sang đề tài khác.

• Rõ ràng, đã qua rồi thời kì hoàng kim của ngôn tình Trung Quốc. Dẫu có là một trong những hiện tượng văn học mạng thời bấy giờ cũng không còn giúp "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" trụ được tới ngày hôm nay. Chắc rằng nó chỉ còn nằm trong kí ức thoáng qua của những con mọt ngôn tình xưa. Cũng đã qua rồi thời đọc những cuốn tiểu thuyết bi kịch buồn thương, cuộc sống bây giờ quá đủ phiền muộn âu lo nên mơ mộng bắt buộc phải nhường chỗ cho thực tế. Phần đông mọi người thường kiếm đọc những cuốn self-help dạy kĩ năng sống, truyền cảm hứng hay những cuốn tản văn ngắn nhẹ nhàng, hài hước.

Chẳng còn ai muốn đọc ngôn tình nữa rồi, càng không muốn đọc một cuốn sách bi thương như vậy. Ngoại trừ tôi. Bởi chấp niệm của tôi chính là "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" - cuốn ngôn tình Trung Quốc hay và đặc biệt nhất. Lần review này không phải để recommend - mọi người hãy đọc đi - mà chỉ là lưu giữ cảm xúc của chính mình sau 10 năm đọc lại.

Hạ Âu - con đĩ đáng thương và đáng trân trọng nhất trần đời với số phận bi thương khó tránh khỏi.
Hà Niệm Bân - người đàn ông đại diện cho bao nhiêu người đàn ông bình thường, liệu dám chắc rằng mình hiểu được phụ nữ bao xa?! Đến cuối cùng, ngỡ tường tận hoá ra chẳng biết gì cả.

"Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" - không phải là ngôn tình đơn thuần, không hẳn hư ảo cũng không hẳn thực tế, nó kiểu như là đem hiện thực tàn nhẫn nằm sâu bên dưới lớp màng che đậy hoá thân thành câu chuyện tình yêu lấy nước mắt bao người. Nhiều người cho rằng tác phẩm của Tào Đình là rác là cẩu huyết, rằng nhân sinh quan của Tào Đình có vấn đề. Chẳng qua có những chuyện chưa từng trải nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Xã hội này vẫn xảy ra những điều mà hầu hết người ta mắt không thấy tai không nghe. Chẳng qua con người có thói quen khó chấp nhận những điều bất bình thường. Chẳng qua thói quen bi kịch hoá cuộc sống của Tào Đình quá mang nặng hơi thở tiêu cực, thứ mà ai cũng muốn tránh xa. Nhưng sẽ chẳng có tác phẩm nào phù hợp với tất cả mọi người, có người thích thể loại này cũng có người thích thể loại khác. Tào Đình vẫn có cuốn "Hôn lễ tháng ba" khác biệt với phần còn lại.

Tôi cũng không còn thích đọc ngôn tình nữa rồi, nhưng tôi vẫn bỏ chút thời gian đọc lại "Xin lỗi, em chỉ là con đĩ" như một sự hoài niệm khó quên.

~~~~~

"Tôi nhìn Hạ Âu, cô ấy ăn chè tôm lạnh như một sự hưởng thụ. Quả thực, tôi không thể tin được đây là cô gái bao của tôi.
[...]
Bát cuối cùng Hạ Âu ăn rất chậm, có lẽ mất nửa tiếng. Tôi biết cô ấy đang lưu luyến.
[...]
Nói xong, cô ấy ngước mắt nhìn trời.
Còn nhớ ngày tôi bé, khi khóc đều ngửa mặt lên nhìn trời, như thế, nước mắt sẽ không trào ra ngoài được.
[...]
Tôi im lặng, Hạ Âu cũng không nói nữa, giữ lại bí mật giai lệ trong nụ cười. Cô lại bắt đầu tiếp tục ăn chè, ăn cho đến khi hết sạch không còn một miếng thừa, như thể cất giấu toàn bộ những gì tươi đẹp thuần khiết của thời thơ ấu vào tận sâu thẳm đáy lòng mình.
[...]
Có điều đó là lần cuối cùng trong đời, tôi ăn chè tôm lạnh của người đàn bà má hằn vết chân chim, bởi không lâu sau, nơi này bị giải toả, mọi người phiêu dạt khắp nơi. Khi Hạ Âu nghe tin này, tôi tưởng rằng cô sẽ nói sau này không được ăn chè tôm lạnh nữa. Ai ngờ cô lặng đi một lát rồi khẽ bảo, từ nay trở đi đã mất hẳn khoảng trời của mình.

Tôi nghĩ cô đã để mảnh trời xanh lam ấy cất giấu vĩnh viễn nơi trái tim thuần khiết như thiên đường. Nơi ấy không người gieo trồng, nơi ấy mãi mãi không bị vấy bẩn, cũng sẽ không bao giờ bị phá bỏ. Nhưng tôi có chết cũng không chịu thừa nhận, ngày hôm ấy cũng đã ở lại trong trái tim tôi."
|
Trích "Xin lỗi em chỉ là con đĩ" - Tào Đình
[...]: những đoạn lược bỏ

~~~~~
22/09/2019 - illi
Review by Nguyễn Lyly
 
Top