Anh tài xế Go-Viet nhường áo khoác cho khách hàng Xinh Đẹp giữa cái lạnh Hà Nội

hoangnam

Moderator trial
Thành viên BQT
tai-xe-go-viet-nhuong-ao-cho-khach-hang.jpg


Sau đây em xin bắt đầu câu chuyện
Những giọt mưa sen những cơn gió bấc .khiến ta cảm thấy lạnh giun người

Hà Nội mùa đông .em vừa hoàn thành cuốc xe ở điểm vòng xoay Tố Hữu Hà Đông. Thì tink tink liếc mắt nhìn vào ứng dụng thì thấy khách đặt. Cầu la khê .về 40 nguyễn xiển .tâm trạng cảm thấy vui mừng vì mình đang muốn đi về trung tâm tp . em nhấp nhận chuyến và gọi dt hỏi khách để đến điểm đón . đầu tiên là bản nhạc chờ . đã khuy rồi vẫn ngồi đếm sao sương rơi lạnh ướt đôi bờ vai .sau đó là giọng một cô gái dạ alo ạ . ah đón em ở đâu được? Dạ em đang đứng ở cầu la khê ạ . uh em đợi ah tí ah đến ngay .2 phút trôi qua và đã đến cầu la khê .chước mắt là một cô gái nhìn rất dễ thương mặc áo trắng đang đang đứng đợi. Em đặt xe về Nguyễn xuyến phải ko? Dạ vâng ạ .thấy cô bé giun giun vì cái lạnh 14 c. M hỏi lạnh thế này sao em ko mặc thêm áo ấm? Dạ hôm qua em về quê mới lên sáng nay .em giặt hết đồ chưa khô được ạ .m em có mặc thêm áo ấm ko để ah lấy cho em mặc? Thấy cô bé ko nói gì. Đôi mắt nhìn như đang muốn cần một cái áo ấm để trống trọi với cái lạnh 14 c
M cỏi ngay cái áo và đưa cho em.. Cô bé nhìn và nói ah đưa áo cho em mặc vậy ah lạnh thì sao. M ah ko sao ah quên rồi .em mặc đi cho ấm. Dạ em cảm ơn ah ạ . trên đường di chuyển cô bé chủ động nói chuyện và bày tỏ muốn cảm ơn về cái áo ấm của. Thi thoảng là những tiếng ho của cô bé. M hỏi em bị ốm à? Dạ em hôm qua về quê mẹ em ốm .em dầm mưa nên em. Nói ra ah đừng cười em. Cũng vì hoàn cảnh khó khăn mẹ già ốm. Em là con đầu em phải đi làm thuê để nui hai em ăn học nữa. Em ko giám mua thêm áo ấm em chỉ có một cái ạ
Thấy cô bé ho nhiều hơn .m thế em đã mua thuốc uống chưa? Dạ thật lòng em chỉ còn 40 k .em để tí trả tiền xe cho ah ..m chạy xe mà lòng nghĩ thương cho em. Một hoàn cảnh.. M vừa đi vừa nghĩ muốn làm một việc gì đó để giúp em. Liếc mắt nhìn vào bên đường xem có nhà thuốc nào ko .cũng may khi vừa qua đường Lương Thế Vinh một đoạn thì thấy có nhà thuốc. M tấp vào bên lề rồi nói em đợi ah một tí. M đi thẳng vào nhà thuốc và mua cho em 4 liều thuốc. Khi ra đưa cho em và nói em nhớ ăn cơm chước khi uống thuốc nhé. Cố bé có vẻ bỡ ngỡ ko giám nhận. M thuốc ah cũng đã mua rồi em cứ nhận đi cho ah vui.cuối cùng cô bé cũng nhận và ko quên em cảm ơn ah ạ. Trên khúc đường còn lại trong lòng mình cảm thấy vui vui vì đã làm được một việc..... Cuối cùng cũng đã đến điểm 40 Nguyễn xiển .cô bé bước xuống và
Dạ cảm ơn ah ạ của em hết bn ạ .mặc dù ứng dụng báo phí tiền mặt 33 k .nhưng m thật sự ko muốn lấy tiền của em. M bảo cuốc xe của em được khuyến mại ko mất tiền em à .cô bé lấy dt ra xem lại .và nói ứng dụng của ẻm báo hết 33 k mà ah .m thôi em để tiền mà ăn cơm nhớ uống thuốc sau bữa ăn nhé .cô bé cầm 40 đưa mình nhất định ko lấy .cuối cùng cô bé cứ đứng cảm ơn ah mấy lần. Rồi em cởi cái áo đưa lại là cho mình. Chước khi tạm biệt cô bé cứ trăm chú nhìn và cảm ơn rồi đưa tay lên bye ah .em
xin kt câu chuyện tai đây ạ .
Nếu các gặp hoàn cảnh như em. Em nghi là các bác cũng sử sự giống như và hơn thế nửa ạ

Tác giá: Huy Dần
 

Kaloss

Support
Moderator
xử sự nha bác, sai chính tả rồi
 
Top